Nói về tầm quan trọng thì như các bạn nhận định, mệnh cục sẽ được "trọng" hơn bởi có ta mới có các thứ khác được. Mệnh cục là tiên thiên, khi sinh ra thượng đế đã cho ta một số mệnh đặc định, sinh ra là ta đã có một "sứ mệnh" đối với thế gian, chỉ tiếc là con người dễ bị mờ mắt bởi Tài Quan mà quên đi sứ mệnh của mình.
Nếu xét đến hậu thiên thì tuế vận được mệnh sư coi trọng hơn, bởi đoán mệnh không chỉ dừng lại ở mệnh cục để nói phú, quý, bần, tiện mà phải xem yếu tố ứng kỳ, tức là đoán được khi nào thì phát sinh sự việc, sự việc đó là gì, ảnh hướng tới số mệnh con người ra làm sao? Bỏ qua yếu tố "hữu thần" thì tuế vận chính là thực tại khách quan tác động tới mệnh cục. Ví dụ mệnh cục thành cách, kị thần có chế không thể nói cuộc đời suôn sẻ, gặp tuế vận cởi chế kị thần mệnh cục lập tức gặp hung sự.
Bí điển dùng hình tượng Quân - Thân - Dân chỉ để nói đến một nguyên tắc xét sự chi phối của Tuế Vận trong đoán mệnh, thực tế việc khởi nghĩa, thay đổi thời đại, đảo lộn Quân thần cũng bắt nguồn từ Dân. Tiền nhân lấy Tượng để nói Lý, hậu học hiểu Lý thì nên quên Tượng.