View Full Version : Mục đích luận
Hỏi: Thế giới này có ý nghĩa và mục đích gì?
Trả lời: Hạnh phúc, tiền tài, danh vọng, tình yêu, phú, quý, trường thọ, tranh đấu, tiêu diệt...
..............:63:
Một người đi tìm mục đích cuộc đời nghe nói rằng ở Ấn độ có một vị guru rất giỏi, biết hết mọi việc trên đời, nên anh ta quyết định đi tìm để hỏi. Vị guru này ở trên đỉnh núi cao nên anh ta phải cố trèo lên núi với bao nhiêu khó nhọc, nhiều lần té ngã và bị thương tích nặng nề, nhưng anh ta vẫn không chịu thua. Cuối cùng anh trèo lên được đỉnh núi và thấy vị guru này đang ngồi thiền. Anh mừng quá và nói rằng:
"Thưa thầy, con đi tìm thầy đã vượt qua rất nhiều trở ngại, cuối cùng con cũng gặp được thầy! Cầu mong thầy cho con hỏi một việc."
Vị guru mở mắt ra và từ tốn hỏi lại:
"Con muốn hỏi chuyện gì?"
"Thưa thầy, con muốn biết bí mật của cuộc đời. Mục đích sinh ra đời để làm gì? Ý nghĩa của đời sống là gì? Làm sao đạt được nó?"
Vị guru vẫn từ tốn:
"Không phải 1 câu hỏi mà quá nhiều câu hỏi! Nhưng thôi, thầy nói cho con biết: Bí mật của cuộc đời chính là một ly trà!"
Anh ta ngạc nhiên:
"Sao lại chỉ là một ly trà? Con chưa hiểu...."
Vị guru mở to mắt ra, nhìn anh ta và nhún vai:
"Ừ thì không phải là một ly trà!"
:emoticon-0160-movie
Sơn muốn triệt để thay đổi số mệnh. Vì anh mập quá nên có người nói coi chừng bị nhồi máu cơ tim và chết sớm. Anh muốn sống lâu hơn nên quyết định ăn kiêng để ốm bớt. Nào là đi bơi mỗi ngày, tập tạ, chạy bộ, không ăn nhiều, đủ loại hình thức để loại bớt mỡ! Sau 2 tháng anh xuống 15 kí lô. Hôm đó anh đi hớt tóc, thay đổi quần áo, nhìn qua kính thật sự anh thấy đã đổi thành người khác. Sơn rất mãn nguyện và bước ra tiệm hớt tóc. Vừa đặt chân xuống đường, anh bị xe buýt cán chết!
Linh hồn Sơn kiện đến thiên tào, than vãn rằng: "Sao trời lại không biết là con đã thay đổi, không thể nào bắt con chết sớm như vậy!"
Thiên tào thản nhiên nói: "Thành thực mà nói, ta đâu có nhận ra ngươi !?"
:emoticon-0158-time:
"Sao lại chỉ là một ly trà? Con chưa hiểu...."
Vị guru mở to mắt ra, nhìn anh ta và nhún vai:
"Ừ thì không phải là một ly trà!"
Người tìm câu trả lời cho cuộc đời hẳn là nghĩ đến điều gì rất to lớn khó đạt được, nhưng thật tế chỉ là một hạnh phúc nhỏ trong tầm tay.
Ý nghĩa khác của câu chuyện hẳn là ở chỗ: Cùng một vấn đề, nhưng 2 người chăm chú vào mục đích hướng tới khác nhau. Thầy ngồi trên đỉnh núi có lẽ nhớ tới 1 tách trà nóng, kẻ mưu cầu đạo thì nghĩ đến đỉnh trời cao vòi vọi... Gặp nhau ở 1 phương, nhưng tâm thì không cùng hướng. Điều này xảy ra hàng ngày, ngay cả với người thân nhất bên cạnh mình.
Lại một suy nghĩ khác rằng, người đã ngộ đạo như vị thầy trên núi thì không chấp vào mơ ước, có ly trà hay không có ly trà không khác nhau. Còn người chưa ngộ đạo thì còn đặt câu hỏi từ căn bản...
hihi, thực sự thì bất cứ sự vật hiện tượng nào cũng đều có Đạo trong đó; người đi tu, đi làm, đi học... đều có Đạo. Nếu có điều ước thì em chỉ ước gặp vị guru giữa dòng đời xuôi ngược chứ không mong gì gặp nơi núi cao vực thẳm xa lánh trần tục. Người chưa ngộ đạo thì thường thích cái cao siêu, chấp nhất; người ngộ đạo thì khái niệm căn bản hay cao siêu không còn, vô chấp...
Vị guru vẫn từ tốn:
"Không phải 1 câu hỏi mà quá nhiều câu hỏi! Nhưng thôi, thầy nói cho con biết: Bí mật của cuộc đời chính là một ly trà!"
Anh ta ngạc nhiên:
"Sao lại chỉ là một ly trà? Con chưa hiểu...."
Vị guru mở to mắt ra, nhìn anh ta và nhún vai:
"Ừ thì không phải là một ly trà!"
Là một ly trà mà sau không phải là một ly trà - đó là chữ NGỘ.
Ai có điều kiện xem lại phim Ỷ thiên đồ long ký, đoạn Trương chân nhân dạy Vô cực kiếm cho Trương giáo chủ rất hay...
Vị guru vẫn từ tốn:
"Không phải 1 câu hỏi mà quá nhiều câu hỏi! Nhưng thôi, thầy nói cho con biết: Bí mật của cuộc đời chính là một ly trà!"
Anh ta ngạc nhiên:
"Sao lại chỉ là một ly trà? Con chưa hiểu...."
Vị guru mở to mắt ra, nhìn anh ta và nhún vai:
"Ừ thì không phải là một ly trà!"
:emoticon-0160-movie
Em lại có ý hiểu sau:
Một ly trà vẫn chỉ là một ly trà hay không phải ly trà. Cũng là ly trà nhưng muốn có ly trà ngon cần một nghệ thuật pha trà. Vậy bí mật cuộc sống chính là nghệ thuật sống.
Nghệ thuật sống không đơn giản là cách giao tiếp ứng xử mà là sự học hỏi, rèn giũa hàng ngày để phù hợp nhân sinh quan.
Hay! người thì nhìn thấy cuộc đời là mục đích hướng thượng, người thì là hưởng thụ :)
Là một ly trà mà sau không phải là một ly trà - đó là chữ NGỘ.
Ai có điều kiện xem lại phim Ỷ thiên đồ long ký, đoạn Trương chân nhân dạy Vô cực kiếm cho Trương giáo chủ rất hay...
Thưa Thái sư phụ, con quên hết rồi ====> Nhân kiếm hợp nhất thì k còn gì để nhớ, k có gì để nhớ :).
Không còn gì để nhớ thì làm sao mà thực hành được bài học? :)
Phải còn gì để nhớ chứ...
Thưa Thái sư phụ, con quên hết rồi ====> Nhân kiếm hợp nhất thì k còn gì để nhớ, k có gì để nhớ :).
nhớ để mà quên, quên để mà nhớ, nhớ hay quên vốn là tự ép mình. Tự nhiên thì không còn gượng ép. :4:
Kiến thức ta nhớ lại của ngày hôm qua thì đã không còn của ngày hôm qua, người thầy chỉ cung cấp cho ta "kỹ thuật cơ bản" mà vô giá. Khái niệm trung cấp, cao cấp thực sự không nên có trong truyền đạt kiến thức đông phương... hì
Ông giáo sư Triết hôm này thử một cuộc thí nghiệm. Trước mọi con mắt tò mò và thích thú chờ đợi của sinh viên, ông bắt đầu đổ vào 1 thùng kính đầy những trái banh tennis. Thầy hỏi:
"Có thấy thùng đầy chưa?"
Sinh viên đều đồng thanh: "Dạ có"
Thầy Triết lại đổ vào thùng kính những viên kẹo đủ mầu nho nhỏ, ông di động thùng kính để các viên kẹo này rơi vào các chỗ trống giữa những trái banh tennis. Thầy lại hỏi:
"Có thấy thùng đầy chưa?"
Sinh viên đều đồng thanh: "Dạ có"
Xong thầy lại đổ vào thùng kính 1 túi cát. Cát cũng rơi vào lấp đầy các khoảng trống còn lại giữa những viên kẹo. Thầy lại hỏi:
"Có thấy thùng đầy chưa?"
Sinh viên đều đồng thanh: "Dạ có"
Bây giờ thầy lôi ra thêm 2 chai bia và đổ vào thùng kính. Cả phòng học cười vang...
Thầy bấy giờ mới nói:
(mọi người đoán xem thầy nói gì?)
Niềm sung sướng thì tắt nhanh mà Nỗi thống khổ thì nặng trỉu ...
Vì con người sẽ nhìn thấy một cái đích mới cao hơn khi đối diện sung sướng .... Và bắt buộc phải vượt qua cho được khi đối diện Nỗi khổ đau...
......Có những khổ đau khó mà vượt qua được...như tàn tật, bệnh hoạn, nghèo khó, xấu xí, xuất thân hèn,...vv...và ...vv....
....Và có những khổ đau sẽ tìm tới trên con đường đời ... như bị gạt nợ, phá sản, túng quẫn, thất tình, lạc lối, oan ức....vv...và....vv.....
.........Tất cả chúng thật là khó mà vượt qua....
.....Như con thú hoang trốn chạy vào bụi vào bờ, vào hang sâu hay là nằm im thin thít....
....Thở những hơi thở lặng thầm và nép mình vào mẹ thiên nhiên....
.....Nỗi thống khổ sẽ ít hành hạ tâm tư nhất...giống như vết thương không nên khơi gợi...như mặt nước hồ không nên có gió...
.....Và một niềm sung sướng sẽ đến....lan tràn trong khắp không gian......tĩnh lặng và vô danh....
(tiếp tục)
Thầy Triết giảng:
"Tôi muốn nói rằng cái thùng kính này hãy xem như cuộc đời của ta. Ban đầu nó trống không. Những trái banh lấp vào cho đầy là gia đình, vợ chồng, con cái, sức khỏe, bạn bè. Đó là những cái mà khi ta mất những cái khác, chúng vẫn tràn đầy trong cuộc đời.
Những viên kẹo ngọt đủ mầu là những cái khác đó, tỉ như công ăn việc làm, nhà, xe... Còn những hạt cát li ti đổ vào thêm là những cái linh tinh khác.
Nếu ta đổ vào thùng kính theo thứ tự đảo ngược là đổ cát vào trước, thì sẽ không còn chỗ cho kẹo và banh nữa.
Như thế là nói lên điều gì?
Y hệt như là cuộc đời ta mà toàn là lo toan những chuyện linh tinh nhặt nhãnh, vô bổ, không bền vững vậy. Đến lúc nào đó thì chợt nhận ra là những chuyện quan trọng hơn, bền chắc hơn đã qua đi mất rồi.
Thầy nói xong thì cả lớp im lặng... suy nghĩ, gật gù, đồng ý. Không khí thật trang nghiêm cảm động...
---
Từ dưới lớp đột nhiên có một anh sinh viên giơ tay đứng dậy xin nói:
"Dạ thưa thầy, con xin hỏi...thế còn 2 chai bia là ẩn ý gì?"
Thầy Triết lúc này cười tủm tỉm mà nói rằng:
"Tôi rất vui vì câu hỏi này. Nó chứng tỏ rằng dù cuộc đời anh có khốn khổ cách mấy cũng còn chỗ để chứa 2 chai bia !!!"
:emoticon-0167-beer: :emoticon-0167-beer:
(hết)
Powered by vBulletin® Version 4.1.12 Copyright © 2024 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.